1. Đã rất rất lâu mới có cảm giác hai hàng mi nặng trĩu khi đứng giữa lớp học như thế.
Đã có người bước vội ra ngoài, mọi thứ bỗng trở nên hoặc rất xa lạ hoặc đầy dò xét. Sợ hãi.
Đã tưởng rằng sẽ nức nở khi đứng một mình trong nhà vệ sinh. Vậy mà sau một chút ngân ngấn, có người giật mình nhận ra mình không hề khóc :D.
Mình chỉ đứng đó, thất vọng, chỉ thế thôi. Sau đó, có thể mình tự hiểu còn rất nhiều người ngoài kia, mình không thể đứng mãi với cái nhà vệ sinh dơ dáy, có thể mình quá sợ cô kế toán, có thể mình thấy xấu hổ với chính mình. Mình đi ra ngoài.
Về nhà và ngủ sẽ tốt hơn rất nhiều :D.
2. Thích là điều đầu tiên mình nghĩ khi chạm chân đến Thái.
Thích và phải quay trở lại là điều cuối cùng mình nghĩ trước khi nhấc chân lên máy bay ;))
- Trước khi đi, rất nhiều cảnh báo về chuyện khủng bố, bạo loạn, nhưng sang đến nơi thì thấy Bén Cọt rất là yên bình, nhộn nhịp, muôn nơi trưng cái biển Sale mừng sinh nhật hoàng hậu :D. Hòa chung với không khí nô nức đó, mình đã bị kéo đi, lôi vào cuộc chiến shopping rầm rộ của mẹ và các chị em bạn gái khác ;))
Hồi trước, a Hùng nói Sài Gòn giàu vì người Sài Gòn biết làm ngta tiêu tiền mà vẫn sung sướng. Vậy thì Bén Cọt cũng giàu vì mánh lưới móc túi ngọt ngào này rồi, nói chung là tiền cứ vơi đi mà niềm vui vẫn mãi đong đầy =)).
Sau chuyến đi này, mỗi lần đi qua cái biển quảng cáo Thailand - The Shopping paradise trên đường Nguyễn Huệ, mình cứ "trầm ngâm", "tấm tắc" hoài hoài :D
- Hơn cả niềm vui tốn kém trên là không khí ở Bén Cọt. Mình đã nghĩ rằng hãy thở thật sâu và nắm thật chặt cảm giác thân thuộc và thảnh thơi này. Tất nhiên, Thái đã quá nổi tiếng về nụ cười trong veo, giọng nói rổn rang hay nước da nâu đằm rồi, ngành du lịch vốn dĩ là mỏ vàng của vùng đất này rồi nên mình không nói nữa. Có thể mình quá "nhẹ dạ" chăng, nhưng lúc đó, mình đã nghĩ, đã mong, đã ước ao mình có thể đặt những bước chân xa hơn, sâu hơn với đất nước của câu chuyện "Xỏ giày vào và chạy".
"Và tôi đã thích mê Bangkok. Những vật tôi chạm vào, những điều tôi làm khiến toàn thân tê lại với cảm giác đã – từng – có. Tựa hồ như tôi đã từng sống ở đây, cách xa lâu lắm rồi và giờ mới được quay trở lại. Bước chân tôi trên skywalk sang cả, làn không khí nóng hôi hổi tôi hít thở, những tiếng nói nặng và kéo dài tôi nghe. Tôi âu yếm với những điều tầm thường ấy. Nhất cử nhất động của tôi đều leng keng một sự rộn ràng gây thích thú. Tôi thương yêu vô lý cái thành phố mà mới tuần trước, khái niệm về nó chỉ là một chấm nhỏ trên bản đồ thế giới." [Trích "Xỏ giày vào và chạy" _ Lana]
- Một minh chứng khác về sự chuyên nghiệp ở Thái là việc mình bắt gặp tiếng Việt ở muôn nơi :D. Có vẻ mình không phải là người Việt duy nhất nhẹ dạ với đất nước này nên những người bán hàng ở đây biết tiếng chúng ta rất nhiều.
Từ chú bán mỳ ở đối diện khách sạn, lúc mình đang tròn mồm kêu noodles thì chú đã hỏi lại "ăn sợi nào" :D. Bất ngờ hơn là chú này gốc là người làng bên cạnh với bố mình, heheh, nhưng sang Thái lâu rồi nên nói tiếng việt hơi bị chậm, hơn nữa do chưa có vô miền nam chơi nên không hiểu chữ "hủ tiếu" :D
Lúc ở Safari World cũng vậy, cô bán bánh nhìn cái mặt mình là tự động chuyển ngữ "8 cái 25 baths", dễ thương quá nên mình ăn hết 8 cái bánh ngọt ngập họng tê hết cả răng ;)). [Nhân nói chuyện ăn, đồ ăn rất đậm đà, đồ ăn vặt lại có mặt khắp nơi nên mình ăn quá được, tự dưng như em bé, ngày ăn tới mười mấy bận :))]
Ở show cá voi, MC còn luôn miệng xin chào, xin chào, người ta còn bật bài hát tiếng việt để hát đồng thanh nữa, biết bài gì không các bạn, Kathy :)) Mình khá là đơ khi nghe bài này ở đó, âm nhạc việt chỉ nổi mỗi bài "đặc sắc" này sao ????????????????.
Tuy nhiên, huhu, mình cũng muốn post ảnh nhằm mục đích lừa tình và "khoe khéo" lắm nhưng máy ảnh mấy hôm đó tự dưng có màu rất quái lạ :((((((((((((((((((((((((
3.
Con rất muốn, sau này, 5 năm nữa, 10 năm nữa, người ta vẫn cười và hỏi về ông bà "đôi uyên ương đó", "hai anh chị đó".
Con rất muốn đám cưới con, lúc em bé của con ra đời, lúc em bé con đi học, những lúc quan trọng khác nữa, con có hai người bên cạnh,
Gần hơn nữa thôi, con muốn lúc con tốt nghiệp con thấy ông bà cười với con.
Gần hơn nữa, con muốn tối nào hai người cũng pha sữa cho nhau, cằn nhằn nhau uống sữa, nhắc nhau ăn uống, con muốn thấy bà không cho ông ăn trứng nhiều, thấy ông chiều bà, "phỉnh" bà làm xét nghiệm.
Con muốn thấy ông bà tối tối xem tv cùng nhau, thấy ông kêu bà hay ngủ quên đầu tối, thấy bà chê ông xem phim hay hỏi, thấy người này bảo người kia ngủ ngáy.
Con muốn thấy những điều đó hôm nay, ngày mai, ngày kia, những ngày sau sau nữa.
Nên ông mau khỏe lên nhé. Nên bà mau khỏe lên nhé.
Chúng ta sẽ tiếp tục còn những ngày vui, đúng không.